Phóng Vương gia ==Chương 46.4==

on

Ánh mắt cô sáng ngời vui mừng khiến đáy lòng Vân Khởi đau đớn, cô chưa bao giờ nhìn hắn bằng ánh mắt này cả, lòng hắn nhất thời đau như bị người khác cứa một dao trên người.

Cười lạnh một tiếng, Vân Khởi thản nhiên nói, “ Cũng tốt, như vậy dễ dàng kết thúc hơn. ”

Trong mắt hắn toàn sát khí làm Ngư Ấu Trần không khỏi rùng mình, nhưng lời kế tiếp của Vân Khởi càng làm cô kinh hãi hơn.

Vân Khởi nói với một binh linh, “ Đưa tin đến thành Kinh Châu, nếu muốn cứu Ngư Ấu Trần, ngày mai kêu Quân Vô Nặc một mình tới. ”

“ Vân Khởi, huynh đúng thật là ti bỉ ! ” Ngư Ấu Trần rốt cuộc không nhịn được mà mắng chửi, huynh ấy có tới mấy vạn binh mã thủ ở chỗ này, lại kêu Quân Vô Nặc một thân một mình tới, không phải là muốn Quân Vô Nặc tự tìm cái chết sao ? Uổng cho cô lúc trước coi huynh ấy như một anh hùng, không thể ngờ huynh ấy lại tiểu nhân như vậy !

Vân Khởi quay đầu lạnh lùng nhìn cô, nói, “ Nếu là huynh, huynh nhất định sẽ đến. ”

“ Huynh… ” Ngư Ấu Trần nhất thời không biết làm sao trả lời Vân Khởi, chẳng lẽ nói vì cô không thành thân với huynh ấy cho nên huynh ấy mới trở nên như thế này ?

Cô kiềm chế cơn giận của mình, lúc nãy mới bình tĩnh nói, “ Huynh không hiểu hắn, hắn không phải là người hữu dũng vô mưu, hắn sẽ không đến. ”

Hắn là Vương gia, đương nhiên sẽ không lấy mạng mình ra mạo hiểm, mà người của hắn cũng sẽ không để hắn làm như vậy. Dù hắn có đến đây thì sao chứ, quân doanh Đông Đan có hàng vạn binh mã, hắn làm sao cứu cô ra khỏi đây được, ngược lại mạng hắn còn khó thoát cái chết. Chuyện này liếc mắt một cái là nhìn ra hết, Quân Vô Nặc là người khôn khéo, làm sao mà không biết chuyện này.

Nhưng mà Vân Khởi lại không nghĩ như vậy.

“ Nếu hắn ngay cả dũng khí ứng chiến cũng không có, thì hắn hoàn toàn không xứng với muội. ” Đương nhiên cho dù Quân Vô Nặc có dũng khí này thì hắn ta cũng phải chết thôi. Những lời này Vân Khởi chỉ nói thầm trong lòng không nói ra miệng.

“ Muội cứ chờ xem đi, mà nếu ngày mai hắn không đến cũng tốt chứ sao, muội có thể quên hắn rồi. ”

 Cho dù không ai tới cứu cô, cô cũng tuyệt đối không ở lại đây ! Huống chi Quân Vô Nặc sẽ không đến, nếu theo kế hoạch của hắn, hắn cũng lường trước Vân Khởi sẽ bất chấp mọi thứ, kể cả tánh mạng của cô, đến lúc đó không phải cũng sẽ giao chiến sao ?

Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là Vân Khởi sẽ không giết nàng theo như lời huynh ấy đã hứa.

Hai người có suy nghĩ riêng của mỗi người, cả hai đều trầm mặc, Vân Khởi kêu 2 binh linh đến đưa cô về lều, còn hắn thì vội vàng bố trí thế trận.

Một lúc sau khi cô đã về lều, cô gái tên Cảnh Dung cũng đến đây. Có lẽ nghe Vân Khởi nói qua thân thế của cô ta, nên lần này cô không có địch ý với Cảnh Dung như lúc trước, nhưng vẫn không thể nào nói là thân thiết được. Đầu óc Ngư Ấu Trần chợt lóe sáng, có thể cô cũng không phải không có cơ hội thoát khỏi đây.

8 Comments Add yours

  1. dtklinh says:

    Tem.

  2. maj mat met says:

    van mat tem
    mang nha mh cham
    bat den ss
    *giay danh dach*

    1. Elvie says:

      ơ ơ sao lại tại ss :”<

      1. maj mat met says:

        tai ss ko bao em trc khi post chu sao nua, ss viet tren fb muon lam em vao thi mat tem rui

  3. Ta la sac nu !!! says:

    Sao VK lai la nguoi nhu the ?? Ta tuong anh la nguoi tot ?”???

  4. hotmitnhahole says:

    Anh Quân mưu trí lắm mờ, nhưng chị Ngư tự hành động ko khéo lại phá hỏng kế hoạch của anh ý. Thanks.

  5. lonelinessme says:

    k biết tiếp theo sẽ như thế nào nhỉ??
    k bít Vô Nặc huynh sẽ cứu Ấu Trần tỉ như thế nào nhỉ?????????

  6. Pandanus255 says:

    Thanks

Leave a comment